Vì bận công tác nên Dr.Văn sẽ chuyển tải videoClip và 300 hình ảnh lên trang blog từng phần mời các bạn đón xem, rất mong các bạn thông cảm, xin chân thành cảm ơn.
Trọng Nghĩa Kính tặng các Bạn Đồng hương NTTN Công ty Cao su Bình long bài thơ ghi lại cảm xúc khi được giao lưu gặp gỡ những người Bạn 1 thời từng cắp sách đến trường.
CẢM XÚC BÌNH LONG
Hôm nay về Bình long thăm bạn
Sau bao năm không gặp lại những người
Từng đến trường chơi khăng,đánh đáo
Cùng tắm chung sông nước Nông trường
Bình long ơi làm ta nhớ lại
Rừng cao su xanh ngát năm xưa
Bình long ơi ,làm ta xao xuyến
Tình đồng hương ,tình bạn tuổi thơ
Gặp lại nhau ,mái đầu đã bạc
Mắt đã mờ,chẳng tỏ mặt nhau
Nhưng trong tim ,mỗi con người THỐNG NHẤT
Mãi cùng chung,nhịp đập NÔNG TRƯỜNG
MƯA RỪNG MIỀN ĐÔNG...
Mùa hạ lung linh nắng mà cũng u sầu vì giữa mùa mưa bão. Hạ Sài Gòn mưa hoài làm dịch cúm lây lan. Ôi, xứ sở nhiệt đới của tôi thật là khắc nghiệt mà cũng thật nồng cháy, mưa hãy qua đi nhé! Nhưng người miền Đông quê tôi lại yêu mưa lắm vì mùa mưa là mùa trồng tỉa. Nắng gió dữ dội làm cây cối lớn nhanh mà không cần chăm bón nhiều. Mưa rừng mới thật khủng khiếp làm sao! Y như cả dòng sông trên trời trút nước xuống hạ giới! Mưa mang lại sự sống và cả cái chết rình rập trong thiên nhiên. Rắn rít và sên, vắt, muỗi mòng thi nhau sinh sôi nảy nở. Chúng tấn công con người và mang đến bệnh tật lẫn cái chết. Đã có rất nhiều người chết vì rắn độc cắn. Gian khổ và chết chóc vậy thì người miền Đông mới có thể dâng tặng đời ly cafe thơm lừng đặc biệt (tôi nói thật, cafe miền Đông ngon hơn cafe Buôn Ma Thuột), và những tấn vàng trắng cao su, hay sầu riêng thơm lừng, bắp nếp dẻp thơm, và gạo thì rất đặc biệt, ngọt và hơi cứng...Mong cho trời mưa vừa đủ, nắng vừa đầy cho miền Đông xanh mãi...
SNOW WHITE
TÌM NHAU
Chúng mình lại tìm nhau
Sau bao năm xa cách
Do cuộc sống bộn bề
Ta để lạc mất nhau
Ngày chia Tay
Những chàng trai cô gái
Nay gặp lại
Tóc đứa nào cũng hai màu sương khói
Gặp lại nhau bao điều muốn nói
Mà đứa nào mắt cũng rưng rưng
Chỉ nhìn nhau thôi là ký ức tràn về
Kể vui buồn những ngày ta đã sống
Nơi NÔNG TRƯỜNG THỐNG NHẤT mến yêu
Sao nồng ấm trái tim ta đến lạ
Gặp nhau rồi đừng để lạc mất nhau .
Hằng , Thắng
Thân tặng các bạn đồng hương NTTN .mong tổ ấm này là món ăn tinh thần của chúng ta .
MƯA RỪNG MIỀN ĐÔNG...
Mùa hạ lung linh nắng mà cũng u sầu vì giữa mùa mưa bão. Hạ Sài Gòn mưa hoài làm dịch cúm lây lan. Ôi, xứ sở nhiệt đới của tôi thật là khắc nghiệt mà cũng thật nồng cháy, mưa hãy qua đi nhé! Nhưng người miền Đông quê tôi lại yêu mưa lắm vì mùa mưa là mùa trồng tỉa. Nắng gió dữ dội làm cây cối lớn nhanh mà không cần chăm bón nhiều. Mưa rừng mới thật khủng khiếp làm sao! Y như cả dòng sông trên trời trút nước xuống hạ giới! Mưa mang lại sự sống và cả cái chết rình rập trong thiên nhiên. Rắn rít và sên, vắt, muỗi mòng thi nhau sinh sôi nảy nở. Chúng tấn công con người và mang đến bệnh tật lẫn cái chết. Đã có rất nhiều người chết vì rắn độc cắn. Gian khổ và chết chóc vậy thì người miền Đông mới có thể dâng tặng đời ly cafe thơm lừng đặc biệt (tôi nói thật, cafe miền Đông ngon hơn cafe Buôn Ma Thuột), và những tấn vàng trắng cao su, hay sầu riêng thơm lừng, bắp nếp dẻp thơm, và gạo thì rất đặc biệt, ngọt và hơi cứng...Mong cho trời mưa vừa đủ, nắng vừa đầy cho miền Đông xanh mãi...
SNOW WHITE
TÌM NHAU
Chúng mình lại tìm nhau
Sau bao năm xa cách
Do cuộc sống bộn bề
Ta để lạc mất nhau
Ngày chia Tay
Những chàng trai cô gái
Nay gặp lại
Tóc đứa nào cũng hai màu sương khói
Gặp lại nhau bao điều muốn nói
Mà đứa nào mắt cũng rưng rưng
Chỉ nhìn nhau thôi là ký ức tràn về
Kể vui buồn những ngày ta đã sống
Nơi NÔNG TRƯỜNG THỐNG NHẤT mến yêu
Sao nồng ấm trái tim ta đến lạ
Gặp nhau rồi đừng để lạc mất nhau .
Hằng , Thắng
Thân tặng các bạn đồng hương NTTN .mong tổ ấm này là món ăn tinh thần của chúng ta .
Những chuyến đi của các bạn không phải là tình cờ nhưng
lại rất tình cờ trong một chuyến đi bạn đã gặp lại được rất nhiều: đó là
Hình ảnh sống của rừng cao su NTTN năm nào (ở Bình Long), gặp lại những mái đầu
đã bạc của các cô chú ở NTTN năm nao và ấn tượng hơn cả là những đứa bạn đã
từng chơi khăng, đánh đáo, từng dầm mình trong nước dòng sông Hép thân yêu và
đã từng sống những năm tháng tuổi thơ với nhiều nhiều hơn thế nữa những kỷ
niệm êm đềm của một thời thơ ấu. Thật là những chuyến đi lịch sử, nó để lại dư
âm mãi trong lòng mọi người với những cuộc gặp bất ngờ, cảm động... và
chắc bây giờ bạn vẫn chưa nguôi ?!
Một ngày ta đến Bình Long,
Ngỡ về lại rừng cao su nông trường thưở ấy
Ôi chuyến đi sao mà nhớ mãi,
Bởi gặp ai cũng có Thống Nhất, nông trường !
kloandn
Có những lúc trên đường đời tấp nập
Ta vô tình đi lướt qua nhau
Phút lơ đãng không ngờ đang để mất
Một tâm hồn ta đợi đã từ lâu ...Những
cuộc hội ngộ của các đồng hương NTTN ở khắp mọi nơi sẽ còn làm cho các
cố nhân có dịp gặp lại nhau và để nhắc lại những kỷ niệm của một thời
thơ ấu, nó sẽ mãi mãi là dấu ấn cuộc đời của mỗi người mà chắc chắn
không bao giờ quên, nó đã thành kí ức, những người bạn đời hiện tại sẽ
càng hiểu thêm về tuổi thơ và cuộc sống của chúng ta hồi ấy ! Cũng
có thể lúc nào đó mọi người đã gặp nhau, nhưng vội vã, bộn bề...và đi
lướt qua và để bâ y giờ khi đã gặp lại sau bao năm "để lạc mất
nhau"."Tìm nhau" của Hồng Thắng là niềm vui "bất chợt" nó chợt đến rồi
sẽ chợt đi, còn đọng lại là "sự ngọt ngào" mà chi muốn nhâm nhi
mãi...