Thứ Năm, 18 tháng 6, 2009

NHỚ MÃI NÔNG TRƯỜNG THỐNG NHẤT

Dr.Văn xin đăng email của em Đan Phượng Tp.Cà mau - nơi tận cùng Đất nước gửi các anh chị đồng hương NTTN :

      Anh Văn quý mến!
Em là em ruột  của chị Hà, chị Thanh ở Cà Mau. Em đã nghe hai chị kể lại cuộc họp mặt của những người đồng thương Nông trường Thống Nhất. Em đã vào xem blog của Hội đồng hương và rất xúc động trước việc các anh chị thành lập Hội đồng hương.
Xin gửi đến anh và toàn thể các anh chị trong Hội lời chúc sức khỏe và thành đạt. Chúc Đại hội thành công tốt đẹp.
Em: Đan Phượng-Tp.Cà Mau.
 NHỚ MÃI NÔNG TRƯỜNG
 Ngày đất nước hoàn toàn giải phóng Ba đưa Má và mấy chị em tôi về miền Nam. Ngày rời Nông trường, rời Đội cao su 1 tôi chỉ là cô bé 7 tuổi, nỗi háo hức được về miền Nam lấn át nên tôi không hiểu được rằng lần ra đi này không biết bao giờ mới quay trở lại. Để rồi những tháng ngày sau đó sống nơi quê nội Cà Mau, lòng tôi vẫn đau đáu nhớ về vùng quê rừng núi ấy - nơi tôi cất tiếng khóc chào đời.
Đội cao su 1 Nông trường thống nhất, những danh từ thiêng liêng ấy luôn có một vị trí quan trọng trong tim tôi. Dù 32 năm trôi qua chưa một lần trở lại mà nỗi nhớ cứ khắc khỏai trong lòng không thể nguôi ngoai.
Các anh, các chị ở Đội cao su 1 tôi vẫn nhớ được nhiều tên nhưng có lẽ giờ gặp lại tôi không thể nào nhớ mặt. Những cái tên Đội cao su 3, Đội Đá Lát, Đội Cà Phê 3 v.v... mãi in sâu trong tâm trí vì Má và các chị nhắc nhở hoài. ...Tôi nhớ như in từng dãy nhà tập thể của Đội Cao su 1, nhớ nhà bếp tập thể có các cô các chú "anh nuôi" luôn hào phóng cho chúng tôi những tảng cơm cháy vàng ươm thơm nức mới lấy từ chảo ra. Nhớ những buổi đi học vở lòng trời lạnh giá, cô giáo phải đốt củi cho chúng tôi hơ ấm tay mới cầm nổi cây viết. Nhớ cả lần tôi theo đám bạn vào vườn rau của nhà bếp bẻ trộm cà và các rau trái trồng trong đó, bị một chú phát hiện làm cả đám chạy trối chết, về nhà không dám hé một lời kể cho Má và các chị nghe.
Tôi nhớ không nguôi những lô cao su tít tắp, những chén mủ trắng tinh và những người thợ cạo cao su cần mẫn. Và bên trong những lô cao su ấy là những vạt rừng có cơ man là quả, lá rừng hương vị rất ngon mà không thể nơi nào có được. Tôi nhớ lắm tiếng ve sầu râm ran mỗi buổi trưa hè, khi các chị giăng võng đưa em ngủ, tôi và chị Hà chui vào bụi tìm quả mâm xôi. Tính háo ăn của trẻ nhỏ, tôi không cầm lòng được trước những quả mâm xôi đỏ lựng, mọng nước và thơm lừng. Mùi vị ấy 32 năm qua tôi không sao quên được. Để rồi có lúc nhớ ngẩn ngơ!
Tôi nhớ cả nơi đặt lớp mẫu giáo và lớp vở lòng, đối diện xéo xéo bên kia là nhà trẻ. Từng cảnh vật cứ như thước phim chầm chầm đưa tôi về với Nông trường, với Đội cao su 1 nơi tôi đã sinh ra.
Giờ đây tôi không còn là cô bé con khờ dại của ngày xưa, nhưng dù thời gian trôi qua những kỷ niệm thời thơ ấu ở Đội cao su 1 vẫn mãi mãi không phai nhòa trong tâm trí. Ấp ủ ước mong được một lần trở về nơi ấy, nơi chôn nhau cắt rốn của tôi.
Nhớ lắm Nông trường ơi! Xin hẹn ngày trở lại.
email : danphuongcm69@yahoo.com.vn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét